Wikipedia

Kết quả tìm kiếm

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

con người XHCN đi đôi với nhân cách 'Vô sản'!

Nhà ngoại giao kể chuyện người Việt xỉa răng giữa thủ đô Pháp.
Muối mặt mỗi khi đi Tây ăn buffet.
 



NÓN CỐI - DÉP DÂU

Nhà ngoi giao k chuyn người Vit xa răng gia thđô Pháp.
Là mt công chc ngoi giao, thường xuyên đưa các đoàn công tác ca các tnh ra nước ngoài, tôi xin được k mt s mu chuyn v các công chc, trí thc Vit như sau:

1.  gia sân bay Charles de Gaulle (Pháp) hay sân bay Frank Furt (Đc), hoc bt kỳ mt sân bay ln nào khác  châu Âu, nếu nhìn thy đoàn người nhn nháo, vali, hành lý cng knh, túi to, túi nh, tay xách nách mang thì đích th là người… Vit Nam.

Dù đã rt nhiu ln nhc là phi tôn trng tuyt đi quy đnh cân nng ca hành lý, nhưng ln nào tôi cũng thy nhóm công tác đem tha đến chc cân hành lý. Gp nhân viên sân bay nào d tính, nếu mình xin x thì h cho đem theo mt vài cân tha. Nhưng đa s ln, ngay gia nhng sân bay hoành tráng nht châu Âu, tôi chng kiến cnh người Vit tháo tung hành lý, nào là đ ăn thc ung, nào là qun áo m phm bày ba ra snh đi.., í i, n ã lon c lên gi nhau xem có đ nào tha, đ nào thiếu.

Có hành khách còn mang qu mít to đùng sang Séc cho người thân, nhưng do tha cân, người này vt qu mít vào thùng rác. Thế là an ninh sân bay được mt phen náo lon… vì tưởng qu mít là qu bom. Cnh tượng trông nhếch nhác và ln xn đến mc người châu Âu đi qua không khi ném li cái nhìn tò mò và ái ngi.

2. Mt ln, tôi đưa đoàn công tác  tnh X đi thưởng thc món đc sn bò bít tết trên Đi l Champs-Élysées (Pháp). Ăn xong, trong lúc đang ch tr tin, nhìn ra ngoài thì ôi thôi, hơn chc người nhà mình đng gia va hè va cười nói ch tr, va cm tăm xa răng.
Có cán b còn va há mm va xa, xong cũng không vt đi mu tăm bn mà c ngm lúng búng trong mm đi do khp các đa đim tham quan khác. H không biết, đi vi người Pháp, vic cm tăm xa răng… không khác gì vic h nhìn bn đi tiu tin gia chn đông người. Nói đến vic nay, li xu h khi có vài người trong đoàn vì quá bun… tiu, không nhn được nên đã t đng lng ra đi tìm bi rm gia vườn hoa trên th đô nước bn đ… tè by.

Vào quán ăn, không ít người nhìn sang các bàn bên cnh, ch tr vào chai rượu ca h ri bán tán xem đó là rượu gì? Có người hn nhiên thò tay ly túi giy đng hàng đ sau quy tính tin khiến người bán được phen hết hn vì không hiu chuyn gì đang xy ra. Ăn to, nói ln, đi li m m… là chuyn hn nhiên như cơm ba mà tôi gp  hu hết các đoàn công tác người Vit, trong đó có không ít nhng người là cán b cao cp ca các tnh.

Nhà tm và v sinh  khách sn Pháp được tri thm vì h thiết kế mt bung tm riêng bng kính nên nước không th bn ra ngoài. Mt s người Vit khi tm xong có thói quen git qun áo trên lavabo ra mt, có người còn xi nước git ngay trong bung tm kính, thế là nước chy tràn ướt đm c thm, tràn c ra ngoài. Nhìn phc v phòng và qun lý người Pháp lên gii quyết v vic mà tôi không còn có cái l nào đ chui...

Đy ch là mt vài chuyn nh mà không nh ca nhng người Vit “hn nhiên” khi đi công tác nước ngoài.
Đc gi Quang Sơ
 
Muối mặt mỗi khi đi Tây ăn buffet.
Đọc bài viết Không bán hàng cho người Việt vì họ xấu tính ,  tôi thấy cũng phải nhìn hai mặt của một vấn đề. Cứ ra nước ngoài đi du lịch, công tác mới thấy xấu hổ thay cho người Việt bởi cái thói ham ăn, tục uống.
 Các cụ ta bảo miếng ăn là miếng nhục, đúng thật. Ở trong nước thì không sao, nhưng ra nước ngoài mà gặp người Việt mình ăn cùng nhà hàng thì thật nhục không tả nổi. Không chỉ tham ăn, tham uống mà người Việt mình còn gây ồn ào, xả rác bừa bãi. 
Hè năm ngoái đi du lịch sang Thái Lan, vào một nhà hàng ăn buffet. Tôi ngạc nhiên khi nhìn thấy cái biển ghi tiếng Việt “xin mời ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu”. Vào ăn rồi mới biết tại sao người ta phải trưng cái biển đấy.
 
 
 

Nhà hàng đông khách, ai ai cũng xếp hàng đợi đến lượt mình lấy đồ ăn. Bỗng dưng một cặp đôi người Việt từ đâu ùa tới chen ngang, những người xung quanh chỉ biết lắc đầu cười. Hai người này vô duyên đến mức đứng hóng lấy tận 4-5 con hàu, trong khi bồi bàn đang tách từng con hàu một cho khách. Nhìn thấy mà nhục không dám hé răng nói nửa lời vì sợ người ta biết mình cùng dân tộc với hai con người kia. 
 Vào một nhà hàng khác thì lại gặp thằng cha người Việt ăn tham, bê mấy đĩa đồ ăn đầy bự về bàn, cứ như kiểu không lấy thì sợ ai hốt hết ấy, ăn không hết rồi bỏ bê ở đấy. Nhìn mà ngán ngẩm.

Thêm một lần choáng nữa ở nhà vệ sinh khi gặp cái biển to tướng, đánh máy hẳn hoi “đi vệ sinh nhớ dội nước”. Nhục nhất là chỉ có mỗi tiếng Việt mà không có tiếng khác. Đúng là dân Việt mình đầy thói xấu trong mắt người nước ngoài.
Còn chuyện xả rác bừa bãi thì nhiều vô kể. Hay gặp nhất là ở sân bay. Có lần tôi đang ở sân bay Đài Loan, vì thời tiết xấu nên bị hoãn chuyến bay lại 2 giờ. Sân bay đông người không đủ chỗ ngồi, rất nhiều người nước ngoài phải đứng. Thế mà một đoàn người Việt, toàn những người trẻ 8x, 9x lôi báo ra trải dưới sàn ngồi, lôi bài ra đánh reo hò ầm cả sảnh. Đến khi đứng dậy thì báo mỗi chỗ một mảnh, mặc đấy cho nhân viên sân bay dọn.

Thói xấu của người Việt mình thì đầy, có kể đến 3 trang giấy cũng không hết. Nghĩ mà xấu hổ.

 
Độc giả Nguyễn Báu
 -- 


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét